Tiếng trống trường
Xao lòng ta là tiếng trống trường
Đã lâu lắm không còn nghe tiếng trống
Kỳ lạ quá, nghe quen thành mơ mộng
Buổi tựu trường lồng lộng gió trời thu
– Cả lớp đứng nghiêm, tất cả Chào cờ!
Mắt ngước cao nhìn lá cờ vẫy vẫy
Tiến Quân ca trào lên như thác chảy
Trong tâm can tất thảy đứng dưới cờ
Ngày khai trường đẹp như một bài thơ
In dấu ấn trong lòng trang kỷ niệm
Xa xa lắm tiếng trống trường lưu luyến
Mãi trong ta màu mực tím ngày xưa
Các con ơi! cả một tuổi ấu thơ
Của ba mẹ ngày khai trường thuở ấy
Gian khổ lắm nhưng thiêng liêng biết mấy
Ngày tựu trường khơi dậy mọi ước mơ
Cả nước đứng lên theo tiếng gọi Bác Hồ
Diệt giặc dốt, chống đói nghèo truyền kiếp
Tiếng trống trường như lời thề nhiệt huyết
Đưa giống nòi đi tiếp bước vinh quang!
Các con bây giờ đã sát cánh, ngang hàng
Cùng các bạn gần xa, quốc tế
Tiếng chuông rung khai trường vui thế
Ba mẹ tự hào rơi lệ ngắm các con
Biết cuộc đời còn tần tảo sớm hôm
Nhưng vui quá khi các con tới lớp
Nhớ trống trường xưa rung lên không ngớt
Ba mẹ vui dõi bước các con đi
Trống khai trường và trống những mùa thi
Được thay bằng tiếng chuông reo réo rắt
Đưa các con tới chân trời sáng nhất
Ba mẹ vui, tất bật đón tựu trường
Trống hay chuông đều dào dạt yêu thương,
Khai trường!
Bucaret, 15/9/2012.
Phạm Quang Thu
***
Tuổi học trò
Đêm qua gió lạnh tràn về
Thế là thêm một mùa hè tàn phai
Cánh sen rụng, hạt vào đài
Nỗi buồn hoa phượng thêm dài đêm thu
Nỗi xa lớp lớp sương mù
Nỗi gần ai biết cho dù nhớ thương
Chẳng còn tuổi để đến trường
Bâng khuâng mực tím hồn vương ngách bàn
Say nhìn con trẻ xênh xang
Nhớ trường xưa bữa nắng vàng . . . mùa thu
Gió mùa nhẹ thổi vi vu
Lá rơi như những cánh thư vô tình
Giọt sương sớm đọng lung linh
Ao trường hoa tím lục bình lơ mơ
Một thời để nhớ ấu thơ
Để thương thương đến bây giờ mãi thương
Xốn xang nghe tiếng trống trường
Bảng đen phấn trắng còn vương tay gầy
Mẹ khuyên học bạn, học thầy
Con chăm sách vở cho ngày mai vui . . .
Nỗi buồn tháng 9 người ơi
Có ai nhặt cánh phượng rơi . . . thuở nào
Quê hương là chốn ước ao
Là tin yêu đến dâng trào trong tim
Mỗi lần nhặt cánh hoa lên
Bần thần nhớ tuổi hoa niên. . . học trò
Cứ yêu cứ nhớ dại khờ
Miên man nuối tiếc tuổi thơ . . .
Xa rồi!
Bucaret, 11/9/2012
Phạm Quang Thu
***
Chiều mưa thu ta lại thấy nhớ em
Dạo bước trên con phố mòn vắng lạnh
Thả hồn mình trong giấc mơ ảo ảnh
Ta chơi vơi cố níu một bóng hình
Ta đứng đây vẫn lặng lẽ một mình
Thương nhớ về một mái trường thân thiết
Trống tan trường em ùa ra, đâu biết
Có thằng bé thường dõi mắt kiếm tìm
Thời gian chạy nào đâu chịu đứng im
Kỷ niệm cũng nhòe lem như giây mực
Ta đớn đau đành chấp nhận sự thực
Ta mất em rồi? Nụ cười? Tuổi thơ?
Bucharest, mùa thu 2012
DQC
***
Chợt nhớ lại cái tuổi học trò ấy
Ôi thật hồn nhiên, trong trắng, ngây thơ
Ngực căng tràn bao hy vọng, ước mơ
Giờ luyến tiếc, ta tìm hoài, tìm mãi…
Gió heo may dạo khúc nhạc êm ái
Lòng bâng khuâng nhớ về lũ bạn xưa
Chắc giờ này tóc cũng đã bạc, thưa?
Ở quê nhà? Hay chốn nào xa lắc?
Nơi xứ lạ, rừng lá vàng khẽ nhắc
Mùa tựu trường chim ríu rít gọi bầy
Tiếng trống xưa còn văng vẳng đâu đây
Thầy bạn cũ liệu có còn gặp lại?
Cầm trang sách mong tìm thời thơ dại
Tìm được không…trong đời rộng mịt mờ?
Tìm được không?
Những khoảnh khắc bất ngờ…
…Trời chợt nắng?
…Mưa sững sờ bật khóc?
Thuở dại khờ ta quật quăng lăn lóc
Giờ hối tiếc gom kỷ niệm,
Tần ngần…
Liệu còn sức níu thời gian lại gần?
Hay chôn chặt nơi đáy lòng. Thật kín?
Bucharest, mùa thu 2012
Dương Quỳnh Chi