Bạn đọc viết

BĐV – Đôi dòng tâm sự

10:35 chiều | 20/09/2014

 

Đêm trên phố vắng

 

Dịu dàng, ai nắm tay ai
Dạo trên phố vắng trải dài mộng mơ
Đêm khuya cảnh vật nên thơ
Cho ai rạo rực mong chờ, ai ơi!
Lá vàng ơi, khẽ nhẹ rơi
Nhẹ nhàng, đừng để người tôi giật mình
Đắm say hương sắc ái tình
Dắt nhau mà chẳng biết mình về đâu
Đêm khuya, thăm thẳm càng sâu
Sương rơi nhè nhẹ, trên đầu …sương rơi
Tình yêu ai tặng cho đời
Mà theo năm, tháng, đất trời, chẳng phai
Đã qua cả chặng đường dài
Phố xưa, đường cũ, bóng ai chẳng nhòa
Khi chân trời hửng phía xa
Hồng lên đôi má, em là… bình minh
Chẳng ngỡ ngàng, chẳng giật mình
Nụ hôn, ánh mắt say tình trao nhau…

Rồi mai sau đến mai sau
Hương nồng tình thắm trong nhau mãi còn./.

 

Bucharest, tháng 7/2014
Bùi Quang Minh

 

 

***** 

 

 

Ngày về

 

Ngày đã định ra đi, trong thâm tâm thầm nghĩ
Dù lệ thấm bờ mi, nói lời chào thiện ý
Ta sẽ gặp lại nhau, ước mơ màu dung dị
Cho ngày xa nhẹ tênh, một ngày trong tuyệt mỹ

Trời đã chớm vào Đông, lạnh từ lâu gió thổi
Mưa âm thầm rơi vội, ướt mái tóc mềm nâu
Và chẳng còn bao lâu, tuyết về giăng đầy phố
Nơi chúng mình hẹn nhau, lá rơi dày lối nhỏ

Anh nói lời chia tay, em biết mà bỡ ngỡ
Để mùa Đông gió bay, lạnh tràn khung cửa sổ
Đông mang về mưa gió, anh mang theo nỗi sầu
Năm tháng trôi như cuốn, thời trai trẻ qua mau

Có gì bất ngờ đâu, mà lệ rơi mắt đỏ
Chúng mình tạm xa nhau, biết thương hoài trong nhớ
Anh nói lời xa em, cho lòng buồn dang dở
Chuyện tình yêu ngàn năm, nhớ nhung là duyên nợ

Nơi xa xăm gắn bó, là tình yêu suốt đời
Gửi vào ngọn gió rơi, mối tình thương thầm kín
Chuỗi tháng ngày xa nhau thành sợi dây lưu luyến
Hẹn mai ngày vui đến, là ước nguyện dài lâu
Nhớ mãi nhau.

 

Bucaret, 20.10.2012. 

Phạm Quang Thu

 

 

*****

  

  

Tình nhớ

 

Anh đứng đó ngắm nhìn theo dáng nhớ
Nắng chao nghiêng như chiếc lá vàng rơi
Nghe gió gọi đêm giăng màn sương phủ
Nhớ em hoài anh chỉ viết vào thơ

Với chữ tình anh chỉ có trong mơ
Em đi rồi theo nhịp bước hư vô
Và lặng lẽ như liễu rủ ven hồ
Anh khắc khoải vì sao tình buốt giá

Trái tim anh vương trên ngàn chiếc lá
Em cách xa- xacách chẳng quay về
Bỏ anh lại phía chân trời vô định
Yêu vô tận mà tình duyên chẳng vẹn

Nên một đời cứ mãi nhớ thương em
Anh ôm ấp một mối tình sâu thẳm
Xao xuyến lòng với những mộng và mơ
Trời đất rộng anh ơi anh hãy nhớ!

Giận làm chi em đã nặng duyên tình
Phải lòng em anh đã hiểu được em
Em trăn trở với tình anh vô tận
Duyên kiếp này chỉ có vậy thôi anh!

 

Bucarest, những ngày tháng tư
Thủy Thi

 

 

*****

 

 

Ngồi thiền

 

Tỉnh giấc trời còn tối
Bắt chân lên ngồi thiền
Điều tâm theo hơi thở
Lòng lắng nhẹ, bình yên

Thấy thân chẳng còn nguyên
Khi Sáu mươi sắp tới
Luật vô thường biến đổi
Già đi lẽ thường tình…

Xương khớp đau nhức mình
Huyết áp tim mạch loạn
Mắt đang cận thành không
Tóc bạc đều hàng tháng…

Nhưng thấy lòng thanh thản
Ăn ngủ sướng như tiên
Sống tri túc, giản đơn
Đọc sách và dạy trẻ…

Tâm hồn luôn mới mẻ
Với tiếng cười trẻ thơ
Làm thư viện trên chùa
Tinh chuyên trong chánh niệm.

Học Pháp đều, không vắng
Dù trời nắng hay mưa
Hoa Nghiêm- kinh Đại thừa
Vẫn theo cùng Chánh Tuệ*…

Sống là một ân huệ
Ta được hưởng mỗi ngày
Có thân này ngồi đây
Ơn Mẹ Cha, Thầy, Tổ…

Nên mỗi ngày thêm cố
Đền đáp cho đàng hoàng
Học-Hiểu-Hành chuyên cần
Đúng như lời Phật dạy

Sống cuộc đời hành thiện,
Ác- dù nhỏ-lánh xa
Thanh lọc tâm ý ta
Tỉnh thức trong từng niệm.

Bao vấn vương, lưu luyến
Với con cháu ở xa
Học thương yêu, thuận hòa
Bằng chính con mắt Tuệ…

Nguyện sống đời chia sẻ
Vật chất và tinh thần
Coi cuộc sống tha nhân
Là đời mình, không khác…

Lòng ngân nga khúc hát
Giải thoát chính do mình
Mỗi ngày cố vượt lên
Parasam gatê**./.

 

Lê Việt Liên

*Tên đạo tràng nơi tôi học
**Vượt sang bờ bên kia (bờ Giải thoát)

 

 

*****

 

 

 
 
Em yêu ơi, em có còn nhớ đến
Câu chuyện về Bút chì với Tẩy không?
Bút chì cào trên Giấy bao nét vẽ
Giấy nhằng nhịt vệt gạch xoá thẳng, cong
 
Để Giấy được mãi đẹp đẽ, trắng trong
Tẩy đã xóa những gì dơ bẩn nhất
Tẩy mài mòn khiến thân hình hao mất
Trên mình Tẩy hằn lại những thương đau
 
Bút-Em yêu,
   Xin nhớ nhé! Mai sau
Khi Tẩy-Anh sau này không còn nữa
Sẽ giữ Giấy luôn đẹp đẽ. Hãy hứa!
Bởi Giấy là tình anh đó, em yêu.
 
 
Bucharest, 2013
DQC

 

 

*****

 

 

Thái độ sống

 

Tôi đã từng nghe nhiều người nói
10% cuộc sống là do bạn tạo ra
90% tùy thuộc vào suy nghĩ của chính ta
Và trình độ tư duy sẽ quyết định chất lượng cuộc sống

Hãy tin mọi việc sẽ làm được. Hãy hành động
Hãy nhìn sự việc với hy vọng, lạc quan
Hôm nay ta có nhiều trải nghiệm hơn hôm qua
Để ngày mai ta đón nhận một tương lai tươi sáng

Suy nghĩ tạo nên hành động. Và chúng ta hãy ráng
Suy nghĩ càng tích cực, thành công càng gia tăng
Muốn sống tự chủ, không sống theo bản năng
Cần phải thay đổi cách tư duy cho phù hợp với hoàn cảnh

Cuộc đời này với muôn vàn ảo ảnh
Mọi thứ đều mất đi – tiền tài, danh vọng, tình yêu …
Thứ ta làm chủ được – thật quý giá bao nhiêu!
Là sự lựa chọn cho mình Thái Độ Sống.

 

Bucharest, 4.6.2014
Dương Quỳnh Chi

 

 

 

 

 

 

 

Liên kết website