Chiều thu xứ lạ
Chiều thu tỏa sắc nắng vàng,
Rắc lên màu lá nhẹ nhàng như mơ
Nắng vàng để ý cho thơ
Tóc vàng để nhớ để chờ cho ai
Rừng thu man mác trải dài
Lá thu xào xạc cho ai mơ màng
Vẫn là thu của thời gian
Vẫn là một chút nắng vàng mà thôi
Vẫn là của đất của trời
Mà sao lòng cứ bồi hồi xốn xang
Giữa bao la của núi ngàn
Bâng khuâng một thoáng mơ màng ngẩn ngơ
Cuộc đời là cả bài thơ
Thu về thêm đẹp và thơ thêm tình.
Bucaret – những ngày đầu thu
Bùi Quang Minh
*****
Ngày Thu trên đất Ru
Ngày đầu sang đến đất Ru
Xốn xang dào dạt mùa thu đã về
Chiều chiều dạo phố xa quê
Tầu xe đất bạn đi về bình yên
Nắng vàng trải rộng bên hiên
Thấy hàng cây đẹp triền miên ngắm hoài
Bao tòa biệt thự kéo dài
Quảng trường phố cổ tượng đài nước Ru
Đường về gió thổi vi vu
Mình ơi xao xuyến nhớ thu quê nhà
Ngẫm về những chuyến đi xa
Tình người đất khách thiết tha mặn nồng
Cảm ơn các bạn Cộng đồng
Cho tôi được thấy ấm lòng nơi xa
Dẫu rằng người Việt chúng ta
Ở đâu quê mẹ cũng là thân thương!
Bucaret, tháng 10.2012
Thủy Thi
*****
Ngày giỗ Đức mẹ Maria
Có phải mùa Thu về trong từng mắt lá
Để chiều nay gió mát lạ rung cành
Cả chiều nay, anh nằm ngắm trời xanh
Khung cửa sổ mở toang đón nắng hanh hư ảo
Mùa Thu đến hiện trên từng vạt áo
Mái tóc huyền bước dạo ngõ bình yên
Ngày giỗ mẹ Maria thành phố ngủ quên*
Đại lộ vắng không bon chen hối hả
Có phải Thu về trong từng mắt lá
Rừng bạch dương trắng xóa khẳng khiu cành
Tiếng chim cu xa vắng đến mong manh
Đang vọng lại một đôi hồi gọi bạn
Mặt trời vàng không còn gam chói sáng
Rất hiền lành thanh thản bước phiêu diêu
Vũ trụ bao la ai hiểu hết mọi điều
Cứ bồng bềnh giữa mênh mông vô đích
Chỉ mình em biết ngày đi yêu thích
Chỉ mình em chấm lịch tính mùa
Vô tư đi giữa năm tháng nắng mưa
Mùa Thu đến với mộng mơ hoa lá
Để mùa Thu reo lên cung đàn lạ
Như chiều nay êm ả trái đất này
Có nắng nhạt màu và gió lất phất bay
Có đường phố dát đầy hoa cỏ chín
Và mùa Thu hát khúc ca lưu luyến
Hòa bình yêu thương mến cả hành tinh
Chuông nhà thờ rung mãi nhịp tâm linh…
Bucaret, 15.8.2012
Phạm Quang Thu
*Theo Cơ đốc giáo, ngày 15 tháng 8 hằng năm là ngày giỗ của Đức Mẹ Maria
*****
Hoàng hôn tháng 9
(Bến sông Đanuýp)
Hoa rụng dập dềnh trôi về bến sông xa vắng
Chiều hoàng hôn, yên lặng tháng 9 này
Nắng nhạt màu vương vãi khắp rừng cây
Đàn vịt hoang kết bầy mê mải tắm
Đường ven sông nhiều khúc quanh rất rộng
Có gò đồi nắng mỏng dát lung linh
Lá phong rơi như những lá thư tình
Theo gió thổi lênh đênh trên ngọn sóng
Chiều lắng dần với thinh không thơ mộng
Đàn vịt hoang tung cánh mỏng sát bờ
Gió êm đềm đuổi sóng nước lô xô
Nước sông lạnh giữa đôi bờ xa vắng
Chẳng còn ai thả mình xuống tắm
Dòng sông trôi bình lặng giữa chiều mây
Có những em da trắng má hây hây
Rất duyên dáng bước chân gầy thon thả
Chiều vẫn xuống trong u huyền êm ả
Dãy đèn mờ hối hả ánh điện soi
Mấy nhà hàng thưa thớt khách đứng ngồi
Có mấy ả đang tìm người, câu khách
Và đêm xuống trong không gian tĩnh mịch
Chỉ còn nghe lích kích chén chạm nhau
Những cặp đôi đầu sát cạnh đầu
Họ co lại dưới đèn mầu hư ảo
Bến sông xưa không âm thanh huyên náo
Đã chìm theo tiếng đàn dạo du dương
Một ngày thu sắp tạm biệt phố phường
Lang thang bước vấn vương trời kỷ niệm
Ai nói hết lòng mình trong lưu luyến!
Bucarest, 16/9/2012
Phạm Quang Thu
*****
Tiếng thu
Em cứ mong mùa thu
Hoa cúc vàng nỗi nhớ
Gió heo may nhè nhẹ
Mơn man má em hồng
Em cứ trông mùa thu
Trong nắng chiều man mát
Có nụ hôn ngào ngạt
Lẫn hương cỏ nội đồng
Em cứ trông mùa thu
Đi rồi, quay trở lại
Như tình ai còn mãi
Trong mơ màng, xốn xang
Em cứ mong mùa thu
Bởi con tim khắc khoải
Em mong, chờ, nhớ mãi
Hoa sữa vẫn nồng hương./.
Bucharest, tháng 9/2012
Bùi Quang Minh
*****
Lại thêm một chiều thu
Gió từ đâu ào tới
Lá vàng giăng khắp lối
Hồn héo úa cuồng si
Lại thêm một chiều thu
Mưa từ đâu ập đến
Buồn không bờ không bến
Cứ về xéo tim ta
Lại thêm một chiều thu
Ôm nỗi sầu thiên cổ
Biết đau thương cách trở
Vẫn say trong sóng tình
Lại thêm một chiều thu
Chết lịm trong mộng tưởng
Say khúc tình giao hưởng
Ta nhớ đến một người
Phủ lớp đọng sương đêm
Ghế đá dần lạnh giá
Trái tim bao chắp vá
Ta lạc bước, mỏi mòn…
Bucharest, mùa thu 2012
DQC
*****
Tôi yêu thương lắm mùa thu Hà nội
Mùa của hoa sữa thanh khiết nồng nàn
Hoa bay ngơ ngác trong gió mơn man
Xà xuống bờ vai, nhẹ vương mái tóc
Trong sâu thẳm đáy tim tôi, một góc
Kỷ niệm yêu xưa bỗng chợt hiện về…
Tôi cùng lũ bạn dạo bước vai kề
Mắt mơ màng, hít hà mùi hoa sữa
Để hoa ướp cả lòng mình thêm nữa
Hòa quyện hơi thở, níu giữ bước chân.
Ngày tháng trôi đi, cuộc sống xoay vần
Vẫn thương nhớ mãi mùa thu Hà nội.
Bucharest, Thu 2012
Dương Quỳnh Chi